Chứng kiến trận thua đậm 0-6 của đội tuyển Việt Nam trước Hàn Quốc - tỷ số thua đậm nhất trong lịch sử bóng đá Việt Nam,ệtNamtrảgiávìđậpbỏlốiđá phòngngựtừthờhình nền đẹp không khó để nhận ra trình độ thực sự của bóng đá Việt Nam hiện giờ. HLV Park từng nói rằng "thứ bóng đá mà người Việt yêu thích là những chiến thắng". Nhưng chúng ta yếu thì vấn đề là làm sao để chiến thắng?Và câu trả lời đã được ông Park khẳng định là triết lý "phòng ngự phản công".
Thế nhưng, sau khi đạt được một số thành tích nhất định, có vẻ nhiều người đã quên mất bóng đá Việt ở đâu, thậm chí không ít người tưởng chúng ra đã "lớn" rồi nên có thể mạnh dạn thay đổi sang lỗi đá tấn công, kiểm soát. Đó lại chính là những gì đang diễn ra dưới thời HLV Troussier.
Thú thực, nhìn cách đội tuyển Việt Nam đá với Hàn Quốc, tôi không thể giấu giếm được sự chán nản của mình. Các cầu thủ của chúng ta thậm chí còn không lên được bóng quá giữa sân, cầu thủ ở trên nhận bóng cũng toàn phải chuyền về, vì mục tiêu mà ban huấn luyện đề ra là cố giữ quả bóng lâu nhất có thể. Công cùn, nhưng đến khi mất bóng, các cầu thủ hàng phòng ngự cũng không thể làm tốt nhiệm vụ của mình và để thủng lưới liên tiếp.
Truyền thông trong khu vực từng nhận xét rằng HLV Troussier đã "đập vỡ" lối chơi sở trường và tinh thần "chiến binh rồng vàng" - thứ mà chúng ta đã kỳ công xây dựng từ năm 2018. Giờ đây, lối đá của đội tuyển Việt Nam chỉ là một sự nhạt nhẽo, đơn điệu và dễ bị bắt bài.
>> Việt Nam không thể đá phòng ngự mãi như thời HLV Park Hang-seo
Mặt khác, việc tấn công khi thể lực yếu có thể khiến tỷ lệ chấn thương cũng vì thế mà tăng vọt. Hệ lụy của điều này là các CLB sẽ không còn muốn nhả cầu thủ cho đội tuyển nữa. Vậy lợi ích đem lại là gì? Vòng lặp thất bại, chán nản, chấn thương sẽ đeo bám bóng đá Việt đến chừng nào?
Lỗi đá kiểm soát của đội tuyển Việt Nam trong trận gặp Hàn Quốc gần như đã bị phá sản hoàn toàn. Cầu thủ của ta chỉ lóng ngóng ở khu 16m50 chứ không chuyền được quả bóng lên mà phát triển bóng, vậy chúng ta đá cái gì?
Nhìn Hoàng Anh Gia Lai cũng từng mong muốn lỗi đá hoa mỹ và đẹp mắt như vậy, nhưng giờ thì sao? Muốn tồn tại và phát triển thì chúng ta phải học cách thích nghi với hoàn cảnh chứ không phải cứ bắt chước người ta trong khi tiềm lực của mình không đủ.
Giờ tôi xem đội tuyển Việt Nam đá không còn mong đợi, phấn khích và cuồng nhiệt nữa, mà thay vào đó là cảm giác của 15 năm trước. Khi đó, mỗi trận Việt Nam đá Thái Lan là người hâm mộ lại nơm nớp lo sợ. Tôi chỉ còn biết hy vọng sẽ không phải động viên mình rời xa tivi mỗi khi đội tuyển Việt Nam thi đấu như 15 năm trước nữa.
>>Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.